Hiển thị các bài đăng có nhãn Đào tạo. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đào tạo. Hiển thị tất cả bài đăng

Phương pháp giáo dục Montessori là gì?

Phương pháp giáo dục Montessori là phương pháp giáo dục cho trẻ lứa tuổi từ 0-6 tuổi. Phương pháp giáo dục Montessori do tiến sĩ Maria Montessori sáng lập và tiên phong ứng dụng trong giáo dục mầm non.

Phương pháp giáo dục Montessori

Giới thiệu về Montessori

Maria Montessori sinh năm 1980 tại Ancona, miền Trung Italia. Cha bà thuộc dòng dõi quý tộc, mẹ bà là nhà triết học.

Con đường học hành của Maria Montessori gặp không ít khó khăn thử thách vì xã hội phân biệt gay gắt đối với phụ nữ bấy giờ. Mẹ của Maria Montessori là người đã luôn ủng hộ, động viên và giúp đỡ Maria Montessori rất nhiều, cùng với ý chí và nghị lực phi thường, cuối cùng Maria Montessori đã thực hiện được ước mơ trở thành người con gái đầu tiên theo học đại học y khoa của Italia.

Năm 1904, Maria Montessori làm giáo sư giảng dạy môn Nhân loại học tại ĐH Rome.

Năm 1907 bà thành lập nhà trẻ đầu tiên tại khu nhà ổ chuột ở Rome. Chính nơi này Maria Montessori đã tạo ra dấu mốc mới cho giáo dục trẻ em.

Phương pháp giáo dục Montessori là gì

Phương pháp giáo dục Montessori là phương pháp giáo dục dành cho lứa tuổi mầm non từ 0-6 tuổi, giai đoạn trưởng thành quan trọng nhất của trẻ. Với phương pháp giáo dục Montessori, trẻ là trung tâm và giáo viên đóng vai trò là người hướng dẫn.

Câu chuyện cảm động về cha và con trai

Đây câu chuyện từ Plus Cảm Xúc, chia sẻ đến mọi người trong tháng 10 này.

Cha và con

Vợ sinh. Tôi đón cha lên thành phố. Nếu nói là đón mẹ lên thì thích hợp với hoàn cảnh hơn. Nhưng mẹ tôi đã xa cõi đời từ lúc tôi lọt lòng. Sự ra đi của mẹ, trong thâm tâm tôi vẫn luôn là một sự đánh đổi quá nghiệt cùng của tạo hóa, mà nỗi đau đớn còn dành lại một vị đắng ở đầu môi. Và người ở lại phải sống tốt cho cả hai phần đời. Tôi đã có thật nhiều cố gắng.

Cha tôi, người đàn ông lam lũ. Cha gầy, gầy lắm, mà không phải chỉ gầy do sức khỏe, mà thời gian đã ngấm dần trong từng thớ thịt cha, già cỗi và yếu ớt. Người đàn ông cô độc ngần ấy tháng năm của tôi.

Bao nhiêu lần ôm cha ngủ. Từ bé, lúc lớn lên đi xa trở về, hay khi tôi đi làm có tiền thường gọi điện cho ông: “cha, lên thành phố với con, con lo được mà”. Ông hỏi dò “có thiệt không đó, cu con, không để tiền cua gái hả?” Rồi ông cười khà khà. Hôm sau đã có mặt ở nhà tôi. Mang nào gà, nào vịt, nào trái cây. Và không quên mang theo một cúc rượu để cha con nhâm nhi. Nhưng sao lần này, nằm cạnh ông, nhìn ông ngủ, tôi…tôi không diễn tả nỗi cảm xúc của mình. Nước mắt ở đâu cứ như nước sôi đang đun trào, cứ thế đẩy vung mà ra. Chắc vì tôi mới được làm cha, chắc lẽ thế.

Tôi lấy vợ rất muộn. Vợ là người thành phố, con nhà danh giá. Nhưng với nỗ lực và cố gắng của mình, tôi độc lập về kinh tế, không phải dựa bóng nhà vợ.

Khi mọi người quây quần quanh thằng Mỏ (con trai yêu quý của tôi), nhìn nó kháu khỉnh đáng yêu quá. Nhà vợ rất đông người tới. Ai cũng đòi được bế thằng Mỏ nụng nịu. Bà ngoại thằng Mỏ (là người rất khó tính) nói “ông Nội bế cháu đích tôn một chút này”, cha đưa tay ra định bế thì bà ngoại khựng lại.

“Trời ơi, tay ông nội sao thế, thế thì hỏng da của cháu mất...” - Bà ngoại giữ thằng Mỏ lại trong lòng, vừa nói vừa nhìn bàn tay cha tôi dò xét.

“Ờ….vâng, tôi lỡ…để tôi…đi rửa..” - Cha tôi ấp úng rồi đi ra nhà sau để rửa tay.

“À, chắc ông mới làm than đó má”. Tôi nói đỡ, rồi theo cha ra sau. Mọi người lại xúm lại đòi bế thằng Mỏ. Cha tôi rửa tay, và đúng là ông làm than thật. Tức là ông phơi mớ than củi mang từ quê lên để cho vợ tôi nằm hong, khỏi nhức mỏi đau lưng sau này. Nhưng ông làm xong từ sáng sớm rồi kia mà, lẽ nào cha tôi đã già nên lẫm cẫm rồi, chẳng còn nhớ mà rửa tay nữa. Cha ơi…

Thấy ông đứng cặm cụi rửa tay, khó nhọc. Tôi tiến lại “cha, để con rửa cho cha”

“Thôi đi cu con, hồi bé cha rửa tay rửa chân cho mày, giờ học đòi à, nhưng chưa đến lúc đâu….”

“Đưa con coi nào”, tôi giằng lấy tay ông. Trời ơi, hai bàn tay ông chai sần, những lớp da bị tróc mẻ, nham nhỡ đỏ lừ.

“Cha bị sao thế, cha đừng rửa bằng xà bông nữa” - Tôi nói.

“Ờ, hồi trước, hồi trẻ ấy, cha mày đi xây, bị xi ăn, bị dị ứng. Hôm qua tao thấy trước sân nhà mày có chỗ bị hỏng, tao hòa ít xi gắn lại. Ai ngờ lâu thế mà nó cũng bị lại...”

Ông nói rồi lững thững đi vào. Vừa đi vừa chùi chùi hai bàn tay vào áo, cái dáng còng còng như oặn trĩu bởi yêu thương. Cha bước đi không còn vững nữa rồi, năm tháng ơi...

***

Là trưởng phòng kinh doanh một công ty, tôi đi tối ngày, tranh thủ chạy về lúc trưa, lúc tối muộn. Nên cha làm gì, mọi người làm gì tôi cũng không rõ hết. Nhà tôi ở ngoại ô. Có một khoảng sân nhỏ, trồng một ít cây cối. Trong những tháng ngày này, được làm cha, được sống trong cảnh gia đình sum vầy thế này. Tôi ngỡ cuộc đời như một giấc mơ. Hay đúng hơn là cuộc đời ai rồi cũng đến lúc sống đúng như một giấc mơ, khi đã cố gắng thật nhiều.

Từ chuyện bàn tay, mà cha chưa bế cháu Mỏ một lần nào. Không chỉ vì ánh mắt e dè của bà ngoại thằng Mỏ. Mà có lẽ ông tự ái (bệnh người già mà), ông muốn mọi người được vui. Và hơn hết ông thương thằng Mỏ, như bà ngoại nói “da cháu còn nhạy cảm, như thế là không tốt”. Tôi cũng chỉ im lặng. Vì nghĩ mọi thứ đều hợp lý. Hay tại vì cha là đàn ông (yêu thương để trong lòng), ít ra cha cũng không như bà ngoại, khi một ngày không ẵm thằng Mõ vài lần nũng nịu là ăn cơm không nổi.

Thế là cha tôi, ngày ngày lầm lũi ngoài khoảng sân nhỏ. Ông nấu nước Vằng (một loại lá cho người đẻ uống rất tốt), ông quét sân, thỉnh thoảng qua chỗ mấy ông già cùng khu phố ngồi chơi. Rồi lại thỉnh thoảng về ngắm thằng Mỏ. Vợ tôi còn bảo “ở nhà ông còn giặt cả tả, quần áo cho Mỏ”. Mặc dù có bà ngoại, hay mấy cô em vợ tôi, mà họ toàn giặt máy. Nhưng khi chưa kịp bỏ vào máy là ông lại bê đi giặt tay. Bà ngoại cũng không muốn ông phiền lòng, nên cũng đành im lặng. Nhưng tôi biết sau đó bà ngoại lại lén bỏ vào máy giặt lại, may mà bà không để cha biết….

Thời gian cứ thế trôi đi, cuộc sống bình lặng êm đềm. Nhưng tình cảm trong tôi đang dậy sóng, vì từ Cha thiêng liêng, mỗi lúc vợ hay bà ngoại bế thằng Mỏ đều chỉ vào tôi bảo “gọi ba đi, ba ba, ba ba”. Thằng bé chỉ nhìn rồi cười, đáng yêu vô vàn vô tận.

Cho đến một ngày, khi tôi đang đi công tác tỉnh, vợ gọi điện “chồng, về nhà đi, ông nội vào viện rồi”. Tôi về ngay, về liền. Cha tôi đứng lên chiếc ghế đẩu để phơi tả cho thằng Mỏ, bị trượt ngã. Khi tôi về đến nơi ông đã tỉnh, bác sĩ bảo chỉ bị chấn thương nhẹ, cần điều trị vài ngày là hết. Tôi thở phào. Bà ngoại và vợ nhìn tôi ái ngại.

Tôi về nhà lấy đồ cho cha. Tôi lục túi của ông. Một ít quần áo, một tút thuốc quê đã hút phần nữa(cha tôi nghiện thuốc lá). Và…một cuốn sổ, nhỏ bằng lòng bàn tay, màu nâu cũ kỹ, một chiếc bút được kẹp ở giữa. Tôi tò mò, tôi mở nó ra, mở ngay trang đang kẹp bút. Tôi đọc:

“Vậy là cháu nội tôi đã chào đời được một tuần. Nhìn con trai vui, mới biết mình đã già, đã sống hết phần đời mình mất rồi. Buồn vui lẫn lộn. Khi về bên kia gặp vợ, có thể an lòng. Nhưng mà sao già này buồn quá. Muốn được ôm thằng Mỏ vào lòng quá. Mà….Già này nhớ những tháng ngày xưa, khi vợ bỏ lại hai cha con ra đi, một mình nuôi con trai. Một mình bế nó trên tay, một mình cho nó uống sữa, một mình ru nó ngủ, trong đêm thâu. Ôi mới như hôm qua đây thôi, mà sờ lên mái tóc đã bạc trắng mất rồi. Con trai à, cháu Mỏ à, già này yêu hai cu lắm….Bàn tay chết tiệt này,sao mày lại giở chứng đúng lúc thế….”

Tôi lật tiếp những trang viết đầu, những ngày tháng đầu đời:

“Vợ anh nhớ em, nhớ nhiều...anh không có gì để ví được”...

“Em yên lòng, anh sẽ nuôi con, anh sẽ sống cho cả hai cuộc đời, anh sẽ làm được...”

“Vợ, anh không chịu được nỗi đau này...”

“Vợ ơi...”

Dài lắm, tôi đọc mãi, đọc mãi, đến lúc những dòng chữ ngoệch ngoạc của cha nhòa đi bởi nước mắt tôi nhỏ xuống. Tôi mới dừng lại. Cha viết nhật ký. Ông giấu tôi kỹ quá, giấu tài quá. Đàn ông như cây Lim cây Táu, mà tâm hồn ông như Liễu như Mai, rũ xuống vì yêu thương, rũ xuống vì tình cảm, rũ xuống vì cô độc. Ôi, cha già của con !

“Anh ơi làm gì lâu thế, làm đưa đồ vào cho nội thay đi, anh còn ngủ ư”. Vợ tôi kêu vọng lên lầu.

“Ờ...anh biết rồi...”. Tôi quẹt nước mắt. Gấp nhật ký của cha, bỏ lại cẩn thận.

Tôi phải lén đi ra, bởi không muốn ai nhìn thấy mình đang khóc, rồi phi ngay xe tới bệnh viện. Cứ tưởng được làm cha, cảm thấu được nổi thương xót khi cha mình đã ở tuổi xế chiều. Nhưng mà, thực sự giờ tôi mới nghiệm ra một điều, là với cha mẹ, dù mình có đi mòn cả lối đời cũng không thể nào thấu hết những tình thương yêu mà họ dành cho con cái. Không thể hết được đâu. Cho nên, dù ở vị trí nào, cũng chỉ biết sống cho tốt, cho thật tốt, thế mà vẫn cảm tưởng như tình cảm mình đáp lại cho mẹ cha cũng chỉ là gáo nước giữa đồng khô nắng cháy mà thôi. Những hình ảnh về cha hiện lên trong đầu, mắt tôi đỏ ngầu hoen lệ, chứa chan.

“Cha…”, tôi mở cửa phòng bệnh viện.

“ Gì đấy cu con, cha đây mà, cha có trốn đi đâu chớ, cái thằng này”. Cha vẫn gọi tôi như thế. Cả phòng bệnh đông lắm. Cha tôi ngồi dựa vào tường, tay đưa gói bánh cho đứa trẻ con ai ở giường bên, cha bụm bụm vào má nhóc con đó.

Tôi chạy lại, mặc kệ ai nhìn, mặc kệ là gì đi nữa, tôi ôm lấy cha. Tôi quay mặt vào tường, cho những giọt nước mắt lăn chảy không ai thấy, tôi nói trong tiếng nấc:

“Cha, xin lỗi cha, con đã quên...”.

Bệnh viện âm thanh ồn ả vốn dĩ, mà sao tôi nghe yêu thương đập đầy nơi tim...

Thử làm nhiều việc để biết mình thực sự thích gì

Trước tuổi 35 là thời kỳ tích lũy kinh nghiệm. Nếu bạn chưa rõ hướng phát triển sự nghiệp của mình thì hãy thử làm nhiều việc, tiếp xúc một số ngành nghề, thông qua việc chuyển đổi công việc để phát hiện ra sở trường, từ đó dễ dàng xây dựng sự nghiệp.
thu lam nhieu viec

Chúng ta khó có thể nhận biết được sở trường, sở thích của mình trong một thời gian ngắn; khó có thể chọn hướng đúng hướng đi cho cuộc đời qua một vài công việc đầu tiên. Chỉ có qua rèn luyện của thực tiễn xã hội, người ta mới dần dần tìm ra ngành nghề thích hợp.

Chọn việc mình thích, yêu việc mình chọn: Đối với đa số người không thể có được hạnh phúc này thì khó khăn không ở hai việc “chọn” và “yêu”, mà lại chọn đi chọn lại, cuối cùng mới cảm thấy không hợp, không biết mình yêu thích ngành gì?

Không nên nhẹ dạ quyết định trước khi làm rõ mình thật sự cần làm gì, thích làm gì. Hãy thử, hãy thể nghiệm cẩn thận, từ đó nghiệm chứng giá trị quan của mình rồi mới quyết định. Đương nhiên, thử nhiều thì giá phải trả cũng lớn, nhưng vẫn tốt hơn là không thử đã đưa ra quyết định sai lầm hoặc do dự không quyết định.

Có thể bạn đã làm nhiều việc trước khi tìm được công việc mình yêu thích. Quá trình tìm tòi như vậy tưởng như lãng phí tuổi xuân, nhưng nếu mỗi bước đi đều suy nghĩ, lĩnh hội chọn lọc thì cuối cùng sẽ tìm được công việc thật sự thích hợp. Điều dở nhất là trong quá trình tìm tòi này không chịu dốc sức, đứng núi này trông núi nọ, không thể đi sâu thể nghiệm niềm vui và cảm giác có thành tựu trong công việc. Còn có một tình trạng cực đoan khác là quá coi trọng thù lao và sự tán thưởng, chỉ cố tranh giành sự khẳng định của người khác, miễn cưỡng hoàn thành sự kỳ vọng của người khác. Làm việc không thích thú cũng khổ sở như lấy người không hợp, khó bền lâu.

“Cây di chuyển thì sẽ chết, người di chuyển sẽ sống”. Ở đây không có nghĩa là khuyên bạn xoay lung tung như rắn không đầu, mà khuyên bạn hãy linh động, mắt nhìn bốn hướng, tai nghe tám phương, linh hoạt xoay chuyển, khi cần xung phong thì xung phong, khi cần quay đầu thì quay đầu.

Đừng nên dày vò mình, lãng phí tuổi xuân, cần sớm quyết đoán xây dựng cơ nghiệp cho mình.

Xem thêm: 3 mẫu người thất bại nhất định sẽ thành công

Hãy làm việc theo đồng hồ sinh học của bạn!

Mỗi buổi sáng, bạn có bật dậy trong tư thế sẵn sàng với cả thế giới hay mỗi buổi chiều – khi ánh mặt trời sắp tắt – mới là lúc bạn minh mẫn nhất?
dong ho sinh hoc

Theo kinh nghiệm dân gian cũng như qua nghiên cứu, người ta phát hiện đa số mọi người đều có thể được chia vào hai nhóm: một nhóm thích buổi sáng (tạm ví là “sơn ca”), còn nhóm kia thích buổi chiều (tạm ví là “cú mèo”). Những chú chim sơn ca thường thức dậy sớm, thích sớm bắt đầu một ngày, và luôn ở trong phong độ tốt nhất vào ban ngày. Ngược lại, cú mèo lại thích chiều tối hơn hơn sáng, đồng thời làm việc hiệu quả cho đến khuya.

Hãy tôn trọng đồng hồ sinh học của bạn

Hãy nghĩ đến thời điểm thích hợp nhất trong ngày để bạn đối đầu với các thử thách cam go. Bất kể là bạn cần học hành để chuẩn bị cho kỳ thi, vắt kiệt sức cho một chế độ tập luyện thể hình, hay có cuộc thương thảo gian nan với ai đó, thì cũng hãy xem xét khi nào bạn sẵn sàng nhất.

Tôi là một chú chim cú mèo. Tôi thích đến phòng tập vào lúc chiều và chỉ nghĩ đến việc phải tập thể dục vào buổi sáng là tôi đã thấy rùng mình. Tôi cũng làm việc hiệu quả nhất vào ban đêm – Tôi nhận ra rằng mình thường làm việc đến 2-3 giờ sáng bởi tôi cảm thấy rất hưng phấn vào thời điểm đó. Nhưng phải đặt chuông báo thức là tôi thấy nản vô cùng. tôi thích thức dậy lúc 10-11 giờ sáng hơn. Trong khi đó, một đồng nghiệp của tôi lại hoàn toàn trái ngược.

Cô ấy dậy sớm ngay cả vào thứ bảy, chủ nhật và thích bắt đầu công việc hay những hoạt động yêu thích trong không khí tĩnh lặng của buổi sớm mai trước khi mọi người thức dậy. Dĩ nhiên cô ấy cũng chẳng thích nếu ai đó yêu cầu cô phải ở lại văn phòng làm thêm vào buổi chiều.

Đồng hồ sinh học là một phương tiện mà bạn có thể tận dụng nếu đã hiểu được chính mình. Chắc hẳn bạn có biết thời điểm nào trong ngày mình tập trung nhất. Vậy bạn sẽ là sơn ca hay cú mèo?

Hãy làm những việc dễ với mình nhưng khó với người khác

Hãy làm những việc dễ với mình, khó với người khác

lam viec de dang

Nếu có ai đó đang cố gắng chế tạo một chiếc máy xén cỏ chạy bằng năng lượng mặt trời, thì đó chính là dấu hiệu cho thấy sẽ có một thị trường để họ kinh doanh máy xén cỏ. Nếu có rất nhiều người theo học luật hay viết phần mềm, thì sẽ xuất hiện một thị trường cho họ phát huy khả năng.

Nếu bạn có thể làm một việc gì đó dễ dàng nhưng những người khác lại thấy khó khăn, thì lúc đó sẽ có một thị trường cho những sản phẩm bạn tạo ra, hãy tiến hành những công việc đó. Bạn sẽ kiếm được tiền nhưng những việc đó phải có khách hàng để bạn hướng đến.

Bạn sẽ kiếm được tiền vì bạn sẽ cung cấp cho khách hàng những gì họ muốn và bạn có một số thuận lợi hơn hơn những người khác cũng đang cố gắng chinh phục thị trường. Thuận lợi của bạn có thể là khả năng cảm nhận màu sắc, khả năng suy luận, khả năng giúp mọi người cảm thấy dễ chịu, hay một trí nhớ phi thường. Bất kể lợi nhuận của bạn là gì, chúng cũng giúp bạn cung cấp những sản phẩm hay dịch vụ tốt hơn, hồi đáp khách hàng nhanh chóng hơn, thâm nhập thị trường nhanh hơn, chi phí cơ bản thấp hơn...

Ví dụ, nếu bạn có khả năng viết những lời quảng cáo hấp dẫn, mà đây thường là khả năng hiếm có, thì bạn có thể thành lập một hãng quảng cáo, hoặc trở thành viết quảng cáo tự do có thu nhập cao. Nếu bạn có khả năng câu cá bẩm sinh thì bạn có thể trở thành người hướng dẫn câu cá. Nếu bạn có kỹ năng tổ chức tuyệt vời, bạn có thể thành lập một công ty chuyên tổ chức sự kiện, hoặc các cuộc quyên góp từ thiện (nhưng bạn vẫn được trả tiền). Nếu bạn có khiếu toán học, bạn có thể bắt đầu kinh doanh các bộ phận của máy bay phản lực nhỏ, kinh doanh sòng bạc, hoặc đơn giản mở trung tâm gia sư chuyên dạy môn đại số.

Đừng làm giảm hay gạt bỏ khả năng hoặc kỹ năng bẩm sinh

Có rất nhiều người mù quáng tin rằng nếu mình có thể làm việc gì đó dễ dàng thì những người khác cũng có thể làm được. Hoặc do họ có được tài năng quá dễ dàng nên họ không coi trọng tài năng đó. Khi bạn coi thường khả năng của mình, bạn có ba khả năng xảy ra: thứ nhất, bạn sẽ không dựa vào tài năng của mình để cải thiện công việc, thứ hai, bạn sẽ không đánh giá tài năng của mình xứng đáng với những gì mà khách hàng phải trả; thứ ba, cả hai khả năng trên.

Để kiếm được tiền, bạn có thể làm những công việc dễ dàng với bạn nhưng phải làm cật lực

Bạn phải làm việc và thực hành liên tục để cải thiện tài năng bẩm sinh của mình. Vì khả năng dễ dàng đến với bạn không có nghĩa bạn đang đi trên một con đường thuận lợi. một vài thứ có giá trị dễ dàng đến với bạn không có nghĩa bạn có thể tiến hành nó một cách đơn giản.

ted williams
Cầu thủ bóng chày Ted Williams, người có tên trong danh sách những người nổi tiếng, là một tay ghi bàn thật sự đáng nể và cũng là người sở hữu những kỹ năng thể chất phi thường. Một lần, được hỏi làm thế nào lại ghi bàn dễ dàng đến thế, Ted Williams trả lời: “Đơn giản thôi, tôi thực hiện hàng nghìn cú đánh một ngày.”
Khi ở phòng tập bóng chày, phòng thay áo quần, nhà bếp, thậm chí ở phòng ngủ, Ted Williams cũng tưởng tượng ra những cú đánh bóng chày và thực tế là anh đã thực hiện 1.000 cú đánh một ngày. Trong 1.000 cú đánh của Ted có lẽ có đến 900 cú đánh hơn hẳn bất kỳ người nào. Và 1.000 cú đánh một ngày là lý do tại sao việc ghi bàn lại “dễ dàng” với Ted Williams huyền thoại.

Làm những việc dễ dàng chỉ là bước khởi đầu, nhưng lại chính là điểm bắt đầu. Hãy làm công việc dễ dàng đó. Thực hành nó. Xúc tiến nó. Định giá nó. Bán nó. Xây dựng một doanh nghiệp xoay quanh công việc đó.

Làm thế nào để não bạn học tập và làm việc tốt hơn?

Bạn đang mắc kẹt trong vùng cố gắng nhiều mà kết quả lại không như mong đợi, phải chăng bạn đã dùng phương pháp học chưa đúng?

Bạn cần hiểu chính mình, đầu tiên là bộ não trước. Bạn tìm một chuyên gia để ra quyết định cho kế hoạch học tập?

John Medina sẽ gửi đến cho bạn quyển sách Luật trí não như một người bạn chuyên gia thiết thực.

Trong sách này, từ những nghiên cứu của khoa học thần kinh, ông nhắc:
  • Não không cùng lúc tập trung 2 việc.
  • Giấc ngủ cần thiết cho sự sáng tạo.
Với kinh nghiệm nhiều năm giảng dạy tại khoa Công nghệ sinh học, trường ĐH Y khoa Washington, John Media bàn đến việc giảng viên nhàm chán vì nói đi nói lại những kiến thức căn bản, trong khi sinh viên lại cần thời gian để tiêu hóa chúng. Thường sau 10 phút nghe giảng, sự tập trung của sinh viên bắt đầu giảm sút! Và buổi học trở nên nhàm chán, chỉ mong hết giờ!

Khi hiểu não không thể cùng lúc tập trung 2 việc, các giảng viên sẽ thấy rằng bài giảng của mình sẽ hiểu quả hơn nếu nhắc đến ý nghĩa trước rồi sau đó mới đến chi tiết, thường xuyên nhắc lại vị trí của điều đang nói trong bố cục bài giảng. Chia bài giảng thành mỗi phần trong 10 phút. Sau 10 phút cần có “lưỡi câu” (như câu chuyện chẳng hạn) để móc nối phần trước với phần tiếp theo.

Một điều nữa cũng rất hữu ích cho sinh viên, nếu biết rằng giấc ngủ là cần thiết cho sự sáng tạo!
Một nghiên cứu của NASA cho thấy giấc ngủ trưa 26 phút cải thiện thành tích của phi công hơn 34%. Và một nghiên cứu khác, học sinh được giao hoàn thành bài tập. Sau 12h về nhà, 20% nhóm không ngủ khám phá ra cách giải. Nhưng cũng trong 12h đó, nhóm khác dành thời gian cho 8h hoặc nhiều hơn cho việc ngủ, thì khả năng giải được bài tập lên đến 60% (gấp 3 lần!).

Mendeleyev sáng tạo ra bảng tuần hoàn hóa học khi ngủ gật trong một buổi tối chơi bài!

Lời khuyên của ông trái ngược 180 độ với cách làm việc của tôi:

Đi ngủ thôi, mọi việc nên để đến sáng mai!

Khi còn trẻ phải rèn luyện tinh thần yêu nghề

Người coi trọng công việc của mình thì làm bất cứ ngành nghề gì cũng dễ thành công

yeu nghe

Mỗi người thành công đều trải qua quá trình làm công, nhưng thái độ làm việc khác nhau sẽ tạo ra kết quả khác nhau. Nếu trước tuổi ba mươi lăm, bạn còn làm công để sống thì chúng tôi cần cho bạn biết rằng: cần có thái độ làm việc chững chạc. Nếu yêu nghề, không chỉ làm việc vì đồng lương mà còn làm việc với tư cách người chủ thì bảo đảm sẽ có lợi đối với bạn.

Đa số người mới bước vào xã hội, làm việc đều là vì tiền. Song như vậy chẳng có vấn đề gì lớn, anh bỏ tiền ra, tôi bỏ sức ra là hợp lý. Kỳ thực mỗi người đều vì bản thân mình. Người yêu nghề thì có thể qua công việc học được nhiều kinh nghiệm hơn người khác, mà các kinh nghiệm này chính là bàn đạp để phát triển, cho dù sau này làm nghề khác thì phương pháp làm việc cũng mang lại ích lợi. Vì thế, người coi trọng công việc của mình thì làm bất cứ ngành nghề gì cũng dễ thành công.

Nhiều người bẩm sinh có tinh thần yêu nghề. Bất cứ công việc gì hễ nhận làm là dốc hết công sức. Nhưng đa phần là phải qua bồi dưỡng và rèn luyện mới có được tinh thần này. Và chúng tôi phải cho bạn biết: Nếu tự thấy thiếu tinh thần yêu nghề thì nhân khi còn trẻ phải rèn luyện tinh thần yêu nghề, làm việc trong công ty với thái độ người chủ. Dần dần bạn sẽ có thói quen yêu nghề.

Sau khi luyện được thói quen yêu nghề, có thể không mang lại cái lợi tức thì và khả quan cho bạn, nhưng có một điều có thể khẳng định: Người không rèn luyện được thói quen yêu nghề thì thành tựu sẽ không đáng kể, vì thái độ làm việc qua loa, thiếu trách nhiệm đã ăn sâu vào ý thức và tiềm thức, bất cứ việc gì cũng đều tùy tiện làm thì khó thu được kết quả tốt. Nếu sau tuổi 35 mà vẫn vậy thì sẽ hỏng cả đời.

Cho nên, làm việc tận tâm hiện tại là vì chủ sử dụng lao động, về lâu dài là vì mình.

Lười biếng là hành vi ích kỷ, có hại đối với công ty, nhưng liệu có ích đối với cá nhân không? Nhiều người làm công thường tỏ ra đối lập với công ty, với chủ. Họ thường phải làm việc trong tình hình bắt buộc. Như vậy sẽ gây thiệt hại cho cả phía doanh nghiệp và bản thân bạn.

Nếu bạn toàn tâm toàn ý cố gắng làm việc thì sẽ thấy khả năng làm việc từng bước được nâng cao

Bạn sẽ cảm thấy vui vì sự trưởng thành của mình. Đồng thời, tiền lương của bạn cũng sẽ được trả xứng đáng. Vì nỗ lực làm việc tạo ra thành quả cho chủ, người chủ sẽ ghi nhận và tìm cách báo đáp. Nhưng trong công tác, một số người thích giở trò khôn vặt: Nào là đi làm trễ, về sớm, nào là nói chuyện phiếm trong văn phòng, nào là mượn cớ đi công tác để đi chơi, nào là tranh thủ tìm cách lấy tiền của công ty. Loại người này có thể trót lọt nhất thời nhưng khó có thể thành công.

Cho nên, người đàn ông trước tuổi 35 không nên làm việc chỉ vì tiền lương, nếu không tiền lương sẽ che mất tầm nhìn, vô hình trói buộc mình với đồng lương, để mất nhiều cơ hội.

Sau cùng, nếu bạn muốn có thành tựu thì trước tuổi 35 phải làm việc với thái độ của người chủ.

Theo Vương Tinh Phàm. 2011. 50 việc đàn ông cần làm trước tuổi 35. Bản dịch tiếng Việt. Nhà xuất bản Lao Động.

Bạn chọn danh tiếng hay giàu có?

Danh tiếng hay giàu có? Hãy lựa chọn sự giàu có

giau co

Đừng tìm kiếm danh tiếng. Hãy tìm kiếm sự giàu có. Tiền bạc vẫn hơn là những tấm giấy khen. Lợi nhuận luôn hơn chức vị. Trợ cấp bằng vật chất vẫn hơn những đài tưởng niệm. Tiền thưởng vẫn hơn phần thưởng. Tiền mặt chắc chắn hơn những con dấu.

Nếu bạn là sản phẩm của công ty bạn hoặc bạn phải chịu 100% trách nhiệm trong việc sản xuất sản phẩm giống như trong trường hợp một nghệ sĩ, hoặc một công ty luật chỉ có một người, một luật sư, thì danh tiếng có thể là một công cụ quảng cáo hiệu quả. Nếu bạn không phải là sản phẩm của công ty bạn, thì đừng tìm kiếm sự nổi tiếng. Thay vào đó, hãy tìm kiếm sự nổi tiếng cho công ty hoặc cho sản phẩm hay dịch vụ của bạn. Đừng tìm kiếm hình ảnh của mình trên bìa tạp chí Rolling Stone hay tạp chí Time, mà hãy tìm kiếm hình ảnh sản phẩm của bạn trên bìa. Danh tiếng sản phẩm của bạn và việc bán hàng thường xuyên chứ không phải danh tiếng của riêng bạn làm rung máy đếm tiền.

Đừng lãng phí thời gian hay tiền bạc vào những điều không thu hút được khách hàng hoặc không giữ được khách hàng. Trừ khi danh tiếng là một phần trong kế hoạch quảng cáo, danh tiếng chính là cái tôi cá nhân. Bạn không thể giữ cái tôi cá nhân trong ngân hàng.

Làm việc chăm chỉ, bán hàng chăm chỉ để tạo ra tên tuổi cho sản phẩm của mình. Tạo dựng danh tiếng cho sản phẩm và sự giàu có sẽ đến từ đó. Sau khi bạn giàu có, danh tiếng sẽ đến nếu bạn muốn.

Theo Jeffrey Fox. Để kiếm được bộn tiền. Nhà xuất bản Lao động - Xã hội.

Tiếp cận người tiêu dùng thuộc thế hệ X và Y

Tiếp cận người tiêu dùng thuộc thế hệ X (những người sinh trong thập niên 80-90) và thế hệ Y (sinh từ năm 2000 trở đi) là nhiệm vụ khó khăn nhất

the he tieu dung xy

Tiếp cận người tiêu dùng thuộc thế hệ X (những người sinh trong thập niên 80-90) và thế hệ Y (sinh từ năm 2000 trở đi) là nhiệm vụ khó khăn nhất. Họ rành về tiếp thị, và hay chỉ trích tiếp thị kiểu truyền thống. Họ muốn kiểm soát mọi sự tương tác giữa mình với các công ty, và trưởng thành với tư cách thượng đế là khách hàng – tất nhiên chẳng dễ gì điều khiển được họ.

Họ cũng trưởng thành với mạng internet. Những ai chưa tới 30 đều chẳng mấy ấn tượng với cái thế giới không có điện thoại di động và internet. Gần như tất cả họ đều sử dụng vi tính thành thạo và thường xuyên lướt net. Họ có thể dễ dàng cài đặt phần mềm chặn các cửa sổ và biểu tượng quảng cáo, do đó dùng bất cứ hình thức quảng cáo gây rối nào đối với họ cũng khó khăn và không thích hợp – thế nhưng đồng thời họ lại tìm kiếm thông tin về các sản phẩm một cách có chủ ý.

Những nhân tố này kết hợp lại đưa đến một cuộc cách mạng trong quảng cáo và khuyến mãi nói chung. Thông thường, quảng cáo bao gồm một chuỗi thông in không mong muốn, nghĩa là, các thông tin khách hàng không tìm kiếm, với mục tiêu thuyết phục mọi người mua sắm. Hiện nay, quảng cáo dần được người tiêu dùng tìm kiếm trên quy mô lớn, và mục tiêu của nó là “huých” người ta mua sản phẩm này thay vì sản phẩm khác khi họ có 99% ý định sẽ mua.

Nhưng thúc đẩy bằng cách nào?

Ý tưởng - YouTube

YouTube đã trở thành hiện tượng của thế kỷ 21. Nó cho phép mọi người đăng tải và chia sẻ video trên internet, và có đến hàng triệu người đã làm thế. Một số clip chỉ là những “đoạn phim cây nhà lá vườn” nghiệp dư vỏn vẹn vài giây quay bằng điện thoại di động, số còn lại là những video được làm một cách chuyên nghiệp. Một số hãng phim đăng clip trích từ những bộ phim mới nhất của họ lên YouTube, đôi khi các phim truyền hình nổi tiếng cũng xuất hiện – Shaun the Sheep xuất hiện trên YouTube là một trong số đó.

Các công ty đôi khi cũng đăng quảng cáo trên YouTube. Quảng cáo khuyến mãi chung chung được cho phép nếu khách thuê bao YouTube cảm thấy nó thú vị và hài hước.

Các thương hiệu từ Gap cho đến Victoria’s Secret, Calvin Klein, Nike và Adidas đều có mặt đâu đó trên các trang web chia sẻ video: dĩ nhiên, phương tiện này dành cho mọi doanh nghiệp, không cần biết lớn nhỏ ra sao. Hiển nhiên, không thể kiểm soát ai có (hay không) xem clip. Dù sao chăng nữa, ai có hứng thú thì sẽ tìm xem clip thôi – đó mới là điểm chính.

Theo Jim Blythe. 100 Great Marketing Ideas. Bản dịch tiếng Việt. Nhà xuất bản Trẻ.

Cần xây dựng mạng quan hệ giao tiếp sớm

Xây dựng mạng lưới quan hệ giao tiếp

mang giao tiep

Nói đến mạng lưới quan hệ, có người cho là mang ý nghĩa xấu nào đó. Như vậy là phiến diện.

Bản thân mạng quan hệ không hẳn mang ý nghĩa xấu, nó trung tính. Mấu chốt là nó được xây dựng như thế nào, vận dụng ra sao. Nếu xây dựng mạng quan hệ lành mạnh, phù hợp tiêu chuẩn đạo đức, chế độ luật pháp và có lợi cho đơn vị thì càng không thể thiếu đối với thành công của cá nhân.

Môn thành công học của nước ngoài gọi quan hệ giao tiếp là “mạng hữu nghị”. Họ cho rằng, một người thích một người khác và được người khác thích mới là người thành công. Người thành công phần lớn đều thích giao tiếp rộng, thích hình thành “mạng hữu nghị” của mình.

Tổng thống Mỹ, Theodore Roosevelt từng nói: “Yếu tố đầu tiên của thành công là phải biết cách xây dựng mối quan hệ giao tiếp tốt”.

Rất nhiều doanh nhân thành công đều ý thức được tầm quan trọng của mối quan hệ giao tiếp đối với thành công của mỗi người. Ông A. H. Smith, tổng giám đốc của một công ty đường sắt lớn ở Mỹ từng nói: “95% của đường sắt là người, 5% là sắt”.
Còn người thầy thành công học của Mỹ, Dale Carnegie qua nghiên cứu lâu dài đúc kết ra kết luận:
“Tác dụng của kiến thức chuyên môn trong thành công của con người chỉ chiếm 15%, 85% còn lại là do quan hệ giao tiếp”. Cho nên, bất kể làm nghề gì, ngành gì, học được cách xử lý quan hệ giao tiếp là chúng ta đã đi được 85% con đường thành công và 99% con đường hạnh phúc rồi.

J. D. Rockefeller, vua dầu lửa, đã nói: “Tôi sẵn sàng trả giá lớn hơn bất cứ bản lĩnh nào có được trong thiên hạ để có được bản lĩnh sống chung với người khác”.

Theo kết quả điều tra tại Mỹ, nếu người đàn ông trước tuổi 35 chưa xây dựng được mạng quan hệ giao tiếp tốt thì tỷ lệ chết của số người này trong 9 năm tới sẽ gấp hai lần người xã giao tốt. Vì quan hệ giao tiếp không tốt sẽ xảy ra nhiều vấn đề về tâm sinh lý.

Đặc điểm mạng quan hệ giao tiếp

Cần cố gắng sớm xây dựng mạng quan hệ giao tiếp của bạn. Mạng giao tiếp này có thể do các bạn bè khác nhau tạo thành: Có bạn tri kỷ, có bạn mới quen, có đàn ông, có phụ nữ, có người già, có người cùng tuổi và người trẻ. Có người địa vị cao, địa vị thấp, có các ngành nghề, có sở trường, sở đoản khác nhau.”

Mạng quan hệ như vậy mới tương đối toàn diện. Có nghĩa là trong mạng quan hệ của bạn, cần có nhiều loại bạn bè, họ có thể giúp đỡ bạn tùy theo khả năng của mỗi người. Đã gọi là “mạng” thì phải có đặc điểm của “mạng”, có nghĩa là thành phần bạn bè trong mạng này vừa có điểm vừa có diện, phân bố đều.

Có người kết bạn không phải như vậy. Phạm vi kết bạn của họ rất hẹp, phân bố không đều. Chỉ quen một vài người trong phạm vi quen thuộc của mình, hơn nữa ngành nghề và sở trường của những người này tương đối đơn điệu. Như vậy thì không thể tạo thành mạng quan hệ tiêu chuẩn được.

Ưu thế của mỗi người sẽ bổ sung cho nhau, phải thích ứng với cấu tạo của mạng quan hệ. Bạn có ưu thế mặt này, nhưng có thể không có ưu thế mặt khác. Ví dụ như: bạn giỏi về chuyện sách vở nhưng chưa chắc bạn đã tinh thông về chuyện làm ăn. Thế thì bạn cần sự giúp đỡ của những người tinh thông trong lĩnh vực kinh tế. Nếu kết cấu bạn bè quá đơn điệu thì khó thực hiện được điều này.

Ưu thế bổ sung cho nhau nghĩa là: bạn lấy ưu thế của mình để bù đắp cho khuyết điểm của người khác, đổi lại người dùng ưu thế của họ bù đắp cho bạn.

Theo Vương Tinh Phàm. 2011. 50 việc đàn ông cần làm trước tuổi 35. Bản dịch tiếng Việt. Nhà xuất bản Lao Động

Bạn nên biết về giờ giấc nơi công sở

Ở nơi công sở, đi làm đúng giờ lại bị xem như trễ? Và còn gì nữa!

gio giac cong so

Buổi sáng bao giờ cũng luôn tất bật, vì vậy bạn hãy chuẩn bị từ đêm hôm trước để đến công ty đúng giờ.

Đúng giờ có nghĩa sớm hơn 10 phút. Đây là 10 phút quý giá để bạn sắp xếp báo chí, công việc cho một ngày mới.

Đi làm trễ có cần báo hay không?

Tất nhiên là phải báo. Kẹt xe, lủng lốp, khách hàng gọi... có vô số lý do, nhưng đã "đi trễ" thì bạn đã thể hiện tác phong không chuyên nghiệp. Lặp đi lặp lại nhiều lần sẽ thành thói xấu.

Khi biết sẽ trễ thì nên gọi điện đến người quản lý trực tiếp và nói rõ lý do. Tương tự như vậy khi bạn bị ốm đột xuất buổi sáng, nên gọi trước giờ làm khoảng 30 phút và nếu có cuộc hẹn với khách hàng thì xin chỉ thị cấp trên để đồng nghiệp tiếp thay hoặc dời cuộc hẹn lại. Tóm lại, phải tìm mọi cách để sự vắng mặt của bạn không gây cản trở đến công việc.

Bên cạnh đó, nói về giờ giấc, bạn cũng cần biết chăm sóc bản thân để sức khỏe của mình thật tốt.

Xây dựng mục tiêu của một nhà quản lý

Với vai trò là nhà quản lý, bạn cũng cần có các mục tiêu cá nhân

xay dung muc tieu quan ly

Những mục tiêu này có thể bao gồm các mục tiêu phòng ban, hay các thành phần của mục tiêu phòng ban đòi hỏi những kỹ năng đặc biệt của bạn - những mục tiêu mà bạn không thể giao phó.

Chúng có thể phản ánh đóng góp của bạn cho mục tiêu của các thành viên trong nhóm bạn. Trong một số trường hợp, mục tiêu của bạn sẽ được một người cấp cao hơn giao cho bạn một chuỗi mệnh lệnh, chẳng hạn như từ một giám đốc điều hành.

Vì vậy, hãy hợp tác với cấp trên để đạt được sự nhất trí, để xây dựng một sự hiểu biết chung về các kết quả mong đợi, và đảm bảo bạn có được nguồn lực hỗ trợ và đào tạo cần thiết giúp bạn thành công.

Ngoài ra hãy đảm bảo các thành viên trong nhóm ý thức được mục tiêu cá nhân của bạn. Nếu họ hiểu được những mức độ ưu tiên của bạn và làm thế nào để các hoạt động của nhóm phù hợp với các mức độ ưu tiên đó, mọi người sẽ cùng nhau làm việc suôn sẻ hơn.

Các đặc điểm của mục tiêu hiệu quả

Một mục tiêu hiệu quả có các đặc điểm sau:
  • Được mọi người thừa nhận là quan trọng
  • Rõ ràng và dễ hiểu
  • được viết thành những từ ngữ cụ thể
  • Vừa sức và có thể phân bổ thời gian
  • Tương xứng với chiến lược của tổ chức
  • Khả thi nhưng đầy thử thách
  • Được ủng hộ bởi cơ chế khen thưởng phù hợp.

Sai làm cần tránh

  1. Kỳ vọng quá mức, không căn cứ
    Mức độ khả thi là khả năng đạt được mục tiêu, hoặc quy trình hướng tới việc đạt được mục tiêu đó là hoàn toàn có thể, thông qua các dẫn chứng khách quan.
  2. Mục tiêu và phần thưởng không tương xứng
    Phần thưởng không tương xứng tất nhiên sẽ không khích lệ nhân viên nỗ lực hoàn thành.

Bốn bước hành động để đạt được mục tiêu

  1. Phân chia mỗi mục tiêu thành các nhiệm vụ cụ thể với kết quả rõ ràng.
  2. Lập kế hoạch thực hiện các nhiệm vụ đó với thời gian rõ ràng.
  3. Thu thập nguồn lực cần thiết.
  4. Tiến hành thực hiện kế hoạch đã đề ra.

Nắm rõ những điều cần biết trước khi cần thiết

Nhanh nhẹn, không ngừng học hỏi, nhiệt tình và biết nhìn xa trông rộng là những yếu tố quan trọng giúp ngôi sao Quan Lộc của bạn sáng hơn người khác



hoc hoi

Học tập trọn đới trước đây thường chỉ gắn với các bác sĩ y khoa hay những nhà khoa học, nhưng bây giờ, nó đã là yêu cầu bắt buộc cho tất cả những ai muốn cầu làm quan. Điều khác biệt giữa những người thăng quan tiến chức nhanh chóng với những người khác đó là: họ tiên liệu được những nhu cầu của tổ chức.

Họ thực sự là người học nữa, học mãi, tôi rèn thêm kỹ năng mới dựa trên những nền tảng mình xây dựng được với chiến lược trong đầu: có được những kỹ năng cần thiết cho công tác tiếp theo trước khi công tác đó được phân cho họ.

Các nhà khoa học xã hội đồng ý với quan điểm chúng ta đang sống trong thời kỳ ngày càng phức tạp. Những kỹ năng vốn trước đây có thể đưa bạn lên ghế quản lý cao cấp giờ đây cũng không thể đảm bảo cho thành công ở vị trí quản lý trung cấp. Bạn đã có chiến lược học hỏi thêm kỹ năng mà bạn sẽ cần đến để tiến bước trên quan lộ chưa? Có lẽ chúng ta nên tạm gác vấn đề thăng quan tiến chức lại một lúc để bàn đến vấn đề “trụ vững”. Bạn đã có chiến lược nào để theo kịp những thay đổi ngay trong lĩnh vực hiện tại của mình chưa, hay bạn sẽ để những thay đổi đó vượt qua mình?

Những ngày vắt chân lên cổ học trước ngày thi đã qua lâu lắm rồi. Các trường đại học, cao đẳng và bằng cấp bây giờ cũng chỉ là một phần nhỏ trong công thức thành công mà thôi. Nhanh nhẹn, không ngừng học hỏi, nhiệt tình và biết nhìn xa trông rộng là những yếu tố quan trọng giúp ngôi sao Quan Lộc của bạn sáng hơn người khác. Những người có thể tự soạn chương trình giáo dục cho chính mình, những người có thể tự dạy mình những điều cần biết, được gọi là “gia sư cho bản thân”. Và chúng ta đang bước vào thời đại của người tự dạy tự học.

Ngay cả khi bạn không có bằng cấp chi cả, bạn vẫn có thể là gia sư cho chính mình. Điều duy nhất tấm bằng ban cho bạn là sự xác nhận của nơi cấp bằng. Bằng cấp chỉ cho biết bạn đã đi học, nhưng bản thân việc học cũng là yếu tố quan trọng cho thành công rồi.

Bạn phải nhanh chóng nắm bắt kiến thức ở bất cứ đâu có thể. Sau đây là một số nguồn bạn có thể tham khảo:
  • Internet. Tìm kiếm các chủ để quan trọng trong công việc, nhớ chọn lọc thông tin kỹ càng, loại bỏ thông tin rác. Đọc vài tờ báo mỗi ngày.
  • Đọc tất cả những ấn phẩm thương mại liên quan đến ngành nghề, lĩnh vực kinh doanh và lĩnh vực nghiên cứu của mình.
  • Thiết lập một thư viện tài liệu về các chủ đề bạn quan tâm để tiện nghiên cứu.
  • Xin lời khuyên và các ý kiến tư vấn của chuyên gia trong lĩnh vực mình quan tâm.
  • Phát triển kỹ năng mềm đối nội - đối ngoại, ví dụ như kỹ năng lãnh đạo hay EQ chẳng hạn.
  • Phát triển kỹ năng cứng về đối nội - đối ngoại, như tìm hiểu pháp luật hoặc làm sao để giao tiếp tiếng Anh, tiếng Pháp thật tốt. Đăng ký các lớp học chứng chỉ hoặc các khóa đào tạo ngắn hạn.
  • Tham gia hiệp hội thương mại nào đó và tham dự các buổi hội thảo huấn luận, đăng ký theo dõi thường xuyên các bản tin hoặc đặt mua báo dành cho các thành viên của họ.
  • Tham dự các buổi hội thảo về những chủ đề thích hợp.
  • Theo dõi các chương trình phát triển nhân sự do các trường hàng đầu tổ chức về các chủ đề mình quan tâm, như quan niệm toàn cầu hóa hay xu hướng kinh tế ảnh hưởng đến toàn bộ nền công nghiệp như thế nào (nội dung thường được coi là tương đương trình độ sau MBA).
  • Đọc tài liệu nội bộ của cơ quan bạn đang công tác, ví dụ như các cẩm nang hướng dẫn, thông tin sản phẩm, chính sách, các quy trình và khám phá các chuyện “thâm cung bí sử” được chôn sâu ở các trang không mấy ai quan tâm trong mạng nội bộ.
  • Các khóa học nhằm phát triển kỹ năng nói trước công chúng.
  • Tìm và nói chuyện với những người biết điều bạn đang cần.
  • Và còn gì nữa? Hãy sáng tạo!

Theo Alphabooks. 2012. Thăng quan tiến chức. Nhà xuất bản Lao động – Xã hội.

Bí quyết thành công là nỗ lực nhiều hơn người khác

Khi người khác nỗ lực 5 phần thì bạn hãy nỗ lực 10 phần; họ nỗ lực gấp 100 lần, bạn hãy nỗ lực gấp 1000 lần... Muốn vượt trội hơn người, bạn phải nỗ lực hơn gấp nhiều lần những người còn lại



Các bạn trẻ trên con đường lập nghiệp thường tồn tại một hạn chế là đứng núi này trông núi nọ. Nếu hai người có bước khởi điểm như nhau, năng lực như nhau, người nào đầu tư nhiều thời gian, công sức hơn thì chắc chắn sẽ trưởng thành nhanh hơn, thành công nhanh hơn.

Hai bạn trẻ cùng học một lớp đại học, ra trường cùng được tuyển dụng vào làm ở một công ty với mức lương tương đương nhau. Nhưng anh chàng tên Arnold thì ngày càng có những tiến bộ trong công việc, còn anh chàng tên Brooklyn thì vẫn giậm chân tại chỗ. Brooklyn không hài lòng với đãi ngộ bất công của công ty dành cho anh. Cuối cùng anh tìm đến giám đốc và nói ra nỗi lòng ấm ức của mình.

Giám đốc kiên nhẫn lắng nghe lời ca thán của anh, nghĩ bụng làm thế nào để giải thích cho anh ta rõ sự khác biệt giữa anh ta và Arnold.

“Cậu Brooklyn này”, vị giám đốc lên tiếng, “Sáng nay cậu thử ra chợ xem người ta bán gì”. Brooklyn ra chợ và quay về báo cáo: “Sáng nay ngoài chợ chỉ có một người nông dân bán khoai tây”. “Bao nhiêu khoai?”, vị giám đốc hỏi. Brooklyn vội vàng chạy ra chợ lại, sau đó quay về nói với vị giám đốc. “Tổng cộng có 40 túi khoai”. “Giá cả thế nào?”. Brooklyn lại lần thứ ba chạy ra chợ để hỏi giá cả...

“Được rồi”, giám đốc nói với anh, “Giờ anh hãy ngồi trên ghế này và đừng nói lời nào, xem Arnold sẽ làm thế nào”. Arnold nhanh chóng chạy ra chợ và trở về, báo cáo với giám đốc rằng chỉ có một người nông dân đang bán khoai tây, tổng cộng có 40 túi, giá là bao nhiêu, chất lượng khoai tây khá tốt, anh còn mua một túi mang về cho ông chủ xem. Người nông dân một lúc sau còn mang tới mấy thùng cà chua. Nghe ông ta nói giá cả rất phải chăng, Arnold đã bảo ông mang đến cơ quan và khuyên giám đốc nên nhập một ít.

Lúc này vị giám đốc quay về phía Brooklyn, nói: “Bây giờ chắc cậu đã biết vì sao tiền lương của Arnold lại cao hơn của cậu rồi chứ?”.

Brooklyn chạy đi ba lần mới hiểu được một phần tình hình ngoài chợ; còn Arnold chỉ đi một lần đã nắm bắt được toàn bộ thông tin mà ông chủ cần. Trong cuộc sống cũng có không ít người như Brooklyn, cấp trên sai gì thì làm nấy, không dùng đầu óc để linh hoạt suy nghĩ, kết quả là một thời gian dài không được trọng dụng, lại ca thán số phận không công bằng. Còn người làm việc linh hoạt và có hiệu quả cao như Arnold, không những hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ông chủ giao mà còn chủ động đưa thêm ý kiến tham khảo cho ông chủ, đương nhiên sẽ được cấp trên yêu quý và trọng dụng.

Theo Huyền Thư. 2013. Điều cần biết, việc cần làm sau khi tốt nghiệp đại học. Nhà xuất bản Phụ Nữ.